Cứ ngỡ duyên này dại ngủ yên
Mà đang sóng nọ vỗ con thuyền
Hương tình một thuở còn bay khẽ
Bụi gió bao ngày vẫn thổi nguyên
Mãi viết lời thơ lòng trải định
Hoài say chữ mộng buổi thương nguyền
Tim ngờ nghệch ấy tìm ai kẻ
Để mũi tên buồn lại chót xuyên
Cứ tưởng tim này lạnh sẽ yên
Lòng say chặt giữ nước yêu thuyền
Ai từng dệt gửi xuân rồi thắm
Họ những trao dành kẻ ấy nguyên
Dẫu biết thời gian nào trở lại
Mà trông cuộc sống đã lên nguyền
Sao người đắm mộng theo tìm thuở
Để mãi câu tình bất chợt xuyên
Thổn thức xuân tàn đã được yên
Dù sao ván cũng quyện bên thuyền
Ai đầy nhớ nỗi len chiều lặng
Họ chất yêu lời gửi bữa nguyên
Dẫu mộng còn say ngày ấy thoảng
Mà hương vẫn đọng thuở kia nguyền
Duyên vừa chợt đẫm nay hoài úa
Nắng trải vương cành ngạo nghễ xuyên