1157. Mơ Hồng

Gcđ. Ctđ

Người thơ thẩn gợi nhớ thêm bồng
Gửi tận tim này dõi đắm trông
Trách thuở sâu tình hoa đã mộng
Chiều sau mãi đợi ủ hương nồng
Chim trời cánh nhạn vì duyên bổng
Giãn sóng thương thuyền tại biển nông
Dại lỡ say lòng đang trải trống
Mà ai vẫn hẹn đến mơ hồng

LONG PHUONGMAI

1156. Thành Tro

Ctđ

Kia lời hẹn ấy đã thành tro
Cứ phải làm chi lại diễn trò
Để nhớ qua chờ tim trĩu lặng
Duyên tìm mộng ủ mắt buồn to
Sang chiều bến đợi chăng nồng thuở
Rũ bóng lòng xa hẳn nặng đò
Tại cánh hoa tàn đâu nở nữa
Ai rồi trách phận trải sầu lo

LONG PHUONGMAI

1155. Đã Phai Mầu

Đầy trông những buổi ngập vương sầu
Vẫn tưởng bao ngày ái ngọt sâu
Trải bóng thu về sao dạ trĩu
Chờ hương hạ vẫy cứ tim nhầu
Luôn tìm đến kẻ lòng đau vậy
Lại nhớ xa người thuở cũ đâu
Đếm cõi nồng xưa hoài mộng nẻo
Còn chi lá nọ đã phai mầu

LONG PHUONGMAI

1154. Chúc Mừng Con

Bởi học như hành đã mấy đông
Niềm tin tất cả sẽ son hồng
Bao ngày chịu khó luôn thành quả
Những buổi chân mềm cứ đạt bông
Chất mộng âm thầm thân trở trỗi
Chờ len khắc khoải việc thêm gồng
Giờ thanh thản được lòng vui mới
Tại mãi con hiền há kể công

LONG PHUONGMAI

1153. Sầu Chăng

Gcđ

Nhặt lá mùa thu gửi hững hờ
Thương ngày vẫn thuở giấc nồng mơ
Thầm hoa một chốn du tràn nở
Cũ buổi vài câu kết ngập chờ
Nẻo đọng sâu tình hương nữa nhớ
Nơi đò mãi đậu bóng buồn trơ
Mà tim có thể vừa tan vỡ
Biết mộng sầu chăng chỉ thẫn thờ

LONG PHUONGMAI

1152. Đâu Người

Cứ hỏi đâu người đã dạt phương
Từng mê buổi nọ với cô mường
Đôi lần chữ nặng sâu tình tứ
Một thuở thơ nồng đẫm áng chương
Bởi những say hoài ai chốn mộng
Mà chăng tưởng nữa họ chung đường
Tim tràn máu đỏ vương lòng dẫu
Vẫn nụ mơ mùa tỏa ngát hương

LONG PHUONGMAI

1151.Cứ Hỏi

Đắm hỏi duyên mình đã nhạt chưa
Mà sao chữ hứa lại như đùa
Đông về gió thổi sầu len ngõ
Hạ rũ mây tràn khỏa nhớ mưa
Ngỡ bóng ngoài hiên lòng nặng đủ
Chờ tin vạt cổng mắt xa vừa
Trông ngày mặn gửi tim nồng đắm
Để nỗi ân tình trách chợt thưa

LONG PHUONGMAI

1150..Sen

Ctđ

Vẫy đọng sương làn thoảng cánh Liên
Nồng thơm nhụy nở khắp bao miền
Hoa hồng lá rộng nhìn say nhãn
Ngó cẳng khoe đài ngỡ mộng viên
Một chốn bùn nhơ nào nhiễm bẩn
Ngàn hôm gió lạnh vẫn thêm hiền
Thân dài bóng nhỏ choàng vương miện
Để tiếng qua thời mãi được biên

LONG PHUONGMAI

1149. Đợi Ai Về

Ctđ

Dẫu đợi ai về kẻ nhớ không
Người đây vẫn ủ giấc mơ đồng
Say ngày đắm thuở chân trời hạ
Dạ đẫm hương ngời góc bể đông
Gửi lại lời kia tình có nghĩ
Chờ chăng bữa nọ sóng thôi bồng
Tim hờ hững mặc mùa xuân ghé
Bến cũ bao chiều lặng trở trông

LONG PHUONGMAI

1148. Chẳng Cất Lời

Chất nặng mùa thu lỡ gửi đời
Ai từng trải mộng đếm buồn khơi
Lòng ngơ ngẩn đắm tình xưa mặn
Buổi thẫn thờ buông mắt đượm ngời
Nhặt lá rơi vàng thương ủ trĩu
Đem ngày dỗ ngọt gói sầu vơi
Chìm vui thuở ấy ghi hoài dạ
Vẫn đọng lần đau chẳng cất lời

LONG PHUONGMAI