1176. Lẻ Bóng Khuyên

Lặng lẽ bao ngày lẻ bóng khuyên
Còn đây quạnh quẽ thuở xưa huyền
Tìm hương một nẻo đầy môi luyến*
Đắm kẻ trăm lần trĩu dạ nguyên*
Dẫu nhủ tình say chiều tím nguyện
Mà thương buổi nhớ nỗi đau truyền
Yêu người gió bỗng hòa mây chuyển
Để mãi mơ dài nắng giọt xuyên

* Luyến tthv _ xinh đẹp
Nguyên tthv _ mới đầu tiên
LONG PHUONGMAI

1175. Gió Làn Hôn

Buông chiều kỷ niệm gió làn hôn
Cứ thoảng tình say giữ đọng hồn
Một phút mê người vương hẳn ngõ
Bao ngày nghĩ kẻ đắm hoài thôn
Còn chi bóng thả hương nồng đượm
Vẫn vậy lòng mơ mắt thẳm chồn
Biết lỡ duyên rồi thôi mộng ủ
Chăng tìm dáng cũ dạ đành chôn

LONG PHUONGMAI

1174. Chốn Xưa

Gcđ

Con đường vẫn trải chốn này xưa
Một nẻo thời gian cứ ngỡ thừa
Dỗ ngọt hương tình bên đống lửa
Ru nồng nụ ái giữa làn mưa
Ngày say hẳn đọng thêm lời hứa
Trót rẽ vườn yêu buổi hẹn vừa
Gửi nhớ nhung người tim chạnh nữa
Thôi đành giữ mộng thuở lòng đưa

LONG PHUONGMAI

1173. Giữ Chặt

Giữ chặt tình xưa bóng nhỏ gầy
Ôm tràn nỗi nhớ ngọt ngào say
Người đâu để mộng âm thầm ấy
Kẻ đó chờ duyên lặng lẽ này
Mặc sóng dần xô thuyền mãi đẩy
Cho lòng vẫn đợi mắt hoài lay
Mà chi thổn thức lồng tim vậy
Chắc tại hờn yêu gửi đẫm ngày

LONG PHUONGMAI

1172. Giấc Mơ Cùng

Mùa xuân mãi đẹp nước non trùng
Viết lại ân tình đã ủ chung
Để ngất ngây về hôm cũ đượm
Mà ngơ ngẩn nhớ bữa xưa chùng
Lòng ai vẫn ngại tìm sâu đắm
Giấy họ chăng buồn lỡ trải tung
Dẫu ghé thuyền duyên chờ hạ chở
Thì tim đọng trĩu giấc mơ cùng

LONG PHUONGMAI

Xót Xa

Đường qua có lẽ lại bao dài
Nghĩa vụ xem mình gánh cả vai
Bởi đã vì dân đồ lính mặc
Cùng luôn nữa đạn súng hôm cài
Nhưng rồi hận trĩu tim oằn thắt
Dẫu vậy tin nồng trước phải phai
Mãi xót xa lòng thương trẻ dại
Còn đâu dạ tốt trở nên hài

LONG PHUONGMAI

Không Về

Đã hẹn người sao chẳng thấy về
Duyên chờ bến đợi khỏa lòng mê
Buồng tim vẫn đỏ luôn miền gợi
Đáy dạ còn son mãi buổi kề
Một ngã say rồi tê hết nẻo
Đôi ngày trở vậy thắm hoài quê
Nồng hoa phượng vỹ sau lần nhớ
Đẫm ngọt lời yêu kết thuở bề

LONG PHUONGMAI

Biển Nhớ

Nay dành biển nhớ cũng vì ai
Kẻ cũ ngày xưa ngự gác đài
Bến lỡ nhiều năm hoài hẳn mộng
Đêm chờ lắm bữa lại nào sai
Mơ nồng tưởng thắm tình hoen lệ
Vẫn ủ còn trông gót nhẹ hài
Một phút mê người tim khẽ bỏng
Bao lần tức tưởi rũ bờ vai

LONG PHUONGMAI

1168. Lỡ Đàng

Gửi lại niềm tin biết lỡ đàng
Ân nồng cứ tưởng mãi tràn sang
Ngày duyên cũng ấy đâu vài lẻ
Chốn mộng còn chi nữa điểm vàng
Dẫu cất lời yêu người hẳn đợi
Hay chờ phận ngó kẻ hoài mang
Mà chăng dạ cũ luôn thầm nhớ
Ngọn liễu chiều xưa nấc rủ hàng

LONG PHUONGMAI

1167. Mắt Say

Ctđ

Tâm nồng chợt phút khẽ khàng lay
Hỏi cõi trần gian vạn đắng này
Một nẻo trăm lời sâu nỗi nhớ
Yêu nhiều nếm đủ vội tình bay
Không cần kẻ ấy còn vương mộng
Đã tưởng người kia cứ quyện ngày
Hứa hẹn chi lòng mi ủ rũ
Thương rồi mắt lại đẫn đờ say

LONG PHUONGMAI