1167. Mắt Say

Ctđ

Tâm nồng chợt phút khẽ khàng lay
Hỏi cõi trần gian vạn đắng này
Một nẻo trăm lời sâu nỗi nhớ
Yêu nhiều nếm đủ vội tình bay
Không cần kẻ ấy còn vương mộng
Đã tưởng người kia cứ quyện ngày
Hứa hẹn chi lòng mi ủ rũ
Thương rồi mắt lại đẫn đờ say

LONG PHUONGMAI

1166. Tình Ai

Vừa như nắng đổ chợt thêm vàng
Báo gửi oi nồng hạ đã sang
Phượng vỹ hoa từng phơi đỏ áo
Hoàng lan nụ những khỏa thơm hàng
Người đi bến lặng lòng thương cũ
Kẻ lại yêu thầm bữa ghé ngang
Lỡ trải mơ rồi đâu chốn mộng
Tình ai ủ rũ đứng bên đàng

LONG PHUONGMAI

1165. Trách Dạ Thay

Ctđ

Vẫn dệt tơ hồng gió thổi bay
Vì đâu có lẽ nẻo an bày
Vương mùa suối cũ theo dòng chảy
Ngập bóng mi thầm trải cõi say
Núi thẳm rừng sâu tình nặng dãy
Tràn sương gửi nắng mộng thưa ngày
Tim nồng ngọn lửa len bừng cháy
Để nỗi duyên hờ trách dạ thay

LONG PHUONGMAI

1154. Khúc Buồn Mưa

Gcđ

Quay về bến mộng thuở nào xưa
Bước lỡ bàn chân ngả nọ thừa
Bụi cúc hoài mong cành trổ nữa
Bao chiều bỗng động mắt hờn chưa
Mà tim vẫn đọng mơ ngoài cửa
Gửi dỗ làn mây chắc dạ vừa
Dẫu tưởng lần ai kề đứng tựa
Chi rồi cũng chỉ khúc buồn mưa

LONG PHUONGMAI

1153. Hạ Thương

Ctđ

Phượng vỹ từng bông đỏ góc đường
Hoa làm nỗi nhớ hạ đầy thương
Lòng ai chợt hỏi thành xa vắng
Mắt họ vừa trông để ngỡ hường
Dẫu thuở hay tình hôm ấy gợi
Luôn chờ mãi đọng buổi này vương
Hoài mong bến tưởng thuyền trôi lỡ
Kỷ niệm mà thôi vẫn đó dường

LONG PHUONGMAI

1152. Giống Nòi Tiên

Ctđ

Con hồng cõi lạc giống nòi tiên
Bỏng rát lòng xưa đã kịp liền
Dẫu đạn vai kề chưa thuở kết
Cho ngày súng nổ vẫn tình liên
Niềm tin lẽ sống đầy dâng biển
Nhớ nẻo tràn tim đẫm dậy miền
Triệu khúc hùng ca lời để mãi
Vui mừng dải đất rộn đoàn viên

LONG PHUONGMAI

1151.Non Sông Một Dải

Ctđ

Vang rền khúc nhạc khải hoàn ca
Tổ quốc từ nay đã một nhà
Tựa bão như rừng xoay chuyển thế
Hay đoàn mãi sóng cuộn hành xa
Tình dân nặng thuở còn nguyên ấy
Nghĩa mẹ tràn tim cứ gửi mà
Nước chảy hòa chung lòng rộn rã
Vui mừng dải đất trọn về ta

LONG PHUONGMAI

1150. Phượng Trổ

Cánh phượng vừa như đã trổ ngời
Hoa nồng đỏ vậy báo đầy nơi
Tình xưa buổi cũ đang tìm gợi
Bút đậm lòng xa vẫn khỏa mời
Tại thuở người đi sầu nữa tới
Cho ngày kẻ nhớ mộng dần vơi
Bàn tay giữ chặt mà duyên cởi
Dẫu lại thầm yêu nhắn nhủ lời

LONG PHUONGMAI

1149. Cứ Tưởng

Cứ tưởng tim này lạnh sẽ yên
Lòng say chặt giữ nước yêu thuyền
Ai từng dệt gửi xuân rồi thắm
Họ những trao dành kẻ ấy nguyên
Dẫu biết thời gian nào trở lại
Mà trông cuộc sống đã lên nguyền
Sao người đắm mộng theo tìm thuở
Để mãi câu tình bất chợt xuyên

LONG PHUONGMAI

1148. Núi Vọng Phu

Đứng sững nơi trời trở chuyện lan
Còn thương Núi Vọng giữa mây ngàn
Tình say đẫm thuở cùng thiên hạ
Mộng rũ sâu lòng để thế gian
Viễn xứ chồng xa ngày thẳm đợi
Hoàng hôn gió thổi dạ đau tàn
Thành ra tượng đá nhìn phương dõi
Kẻ đó đi rồi lãnh lệnh quan

LONG PHUONGMAI