1100. Xa Trường

Ctđ

Phượng vĩ hoa tràn gửi bóng lâu
Tìm mơ chốn nọ trải thương mầu
Mi nồng mắt đượm ngày xưa cũ
Gió vẫy tim buồn buổi nặng sâu
Khỏa chữ trao lời vương mạn trước
Chờ hôm đọng ý thoảng nơi đầu
Ai còn vẫn đắm hương thầm vậy
Nỗi nhớ xa trường chở vạn câu

LONG PHUONGMAI

1099. Bốn Chục Năm Xa Trường

Gcđ

Xuân từ hạ vẫy cứ nồng vương
Bốn chục đầy năm buổi giã trường
Một thuở mơ về trông ngã hướng
Trăm lần nghĩ đến gửi lòng tương
Trào câu bút đọng thời xưa tưởng
Ngỡ dạo thầm mê trải chốn đường
Để cõi sầu ai hòa cánh phượng
Cho tình khắc khoải nỗi này thương

LONG PHUONGMAI

1098. Lặng Yên

Ctđ

Cứ tưởng đâu lòng mãi lặng yên
Rồi bao thuở trước gợi thương miền
Môi hồng dạ thoảng đưa tình ái
Thổi gió trao lời dạt cõi tiên
Nẻo ấy say người chăng lỡ mộng
Chiều kia nhớ kẻ nữa trông tiền
Mơ ngày được bước bên đường cũ
Ngỡ cả mong chờ chắc vạn niên

LONG PHUONGMAI

Mừng Lễ

Nhật lễ nay mừng đó của ta
Lòng đây vẫn nhớ chẳng phai là
Vang lừng nọ buổi từng thơ phú
Đắm gửi kia lần những nhịp ca
Đã thắm miền xưa về một nẻo
Hoài vui ngả cũ đến muôn nhà
Chăng tình cứ ngỡ bao ngày hạnh
Bởi giấc mơ nồng rũ lặng xa

LONG PHUONGMAI

1096. Chi Lòng

Gcđ

Nhìn sang chốn nọ dải rong bèo
Cũng tại ân tình đắm ủ theo
Vậy nỡ trông/ buồn duyên ái kẻo
Tìm nơi mộng vẫn /ấy say đèo
Thương lần dạo cũ mi sầu réo
Để mỗi hôm dài dạ nhớ đeo
Trách bởi chi lòng đau ngặt nghẽo
Thuyền trôi gió thổi vững tay chèo

LONG PHUONGMAI

1095 Hè Sang

Vừa đây đã lại bước sang hè
Rộn cả bên thềm tiếng lũ ve
Mãi nhớ ngày xưa tình của bạn
Hoài thương nẻo cũ mộng trong bè
Mơ từng áng chữ tim thầm mỏi
Đắm những thơ lời buổi lạnh se
Kỷ niệm xa rồi chăng vẫn biết
Còn vương thuở nọ cứ mong kè

LONG PHUONGMAI

1094. Xuan Tàn

Mỗi thuở xuân tàn cứ nhạt hoa
Làm hương phớt thoảng mộng mơ là
Đâu tình nẻo ấy như còn đọng
Hẳn ái bên này dẫu chợt xa
Tại buổi trông người quên phố cũ
Vì hôm trách kẻ rũ mi nhòa
Mong ngày hạ trở thôi buồn nhắc
Đếm trải mây chiều lặng lẽ ta

LONG PHUONGMAI

1093. Nỡ Mộng

Tàn xuân nắng thả đã lưng chiều
Để khúc tơ lòng nỡ mộng thiêu
Dõi nẻo mơ màng say lúc hạ
Nhìn mây thổn thức rũ thân diều
Đôi lần cách biệt giờ xa trở
Một thuở tương phùng cõi đắm chiêu
Khắc khoải nhưng rồi duyên nhạt vỡ
Thầm tim trĩu gửi ngóng thương nhiều

LONG PHUONGMAI

Dạo Ấy Xưa

Ctđ

Vẫn mải mê lòng dạo ấy xưa
Làm ai nhớ thuở học sinh vừa
Mơ nhiều toán nọ hôm trời lửa
Đắm trĩu văn này buổi mạn trưa
Ngập cả vui /đùa bao chữ hứa
Tràn tim nẻo đọng/ nhắc đâu thừa
Cô thầy dẫu cách hoài mong tựa
Trải khúc thương nồng lặng lẽ đưa

LONG PHUONGMAI

Nỡ Buổi Chờ

Kỷ niệm đây ùa những ấu thơ
Thời gian cứ tưởng đã hoen mờ
Người xa cũ nẻo chăng hoài nhớ
Kẻ cách xưa trường lại mãi mơ
Mỗi thuở ai làm vương rối dạ
Muôn ngày họ gửi đắm sầu tơ
Nhìn hoa phượng trổ chan lòng ngỡ
Bốn chục dài năm nỡ buổi chờ

LONG PHUONGMAI